Chiến thuật của HLV Jose Mourinho đã lạc nhịp với dòng chảy bóng đá hiện đại, nhưng ông vẫn biết cách để đưa Roma vào chung kết Europa League.
Bóng đá Italy và Serie A từ khoảng hai năm qua chứng kiến những sắc thái quen thuộc đến từ Jose Mourinho. Vẫn những nét mặt cau có cứ như thể luôn mang một mối hận thù truyền kiếp nào đó. Vẫn một con người thật sống trong thế giới bóng đá nhưng cứ như thể bước ra từ trong những bộ phim hư cấu. Vẫn phong thái của một “đại ca” trên băng ghế huấn luyện, vẫn làm chủ phòng họp báo bằng tài thao túng tâm lý và ngôn từ chua ngoa. Đôi khi, Mourinho khiến người khác có cảm giác bản thân ông là kẻ hoang tưởng khi nhất mực cho rằng CLB của mình là nạn nhân của một âm mưu thâm độc nào đó từ giới trọng tài, truyền thông và những nhà điều hành bóng đá.
Mourinho không thay đổi so với cách đây một thập kỷ, và thứ bóng đá hay cách ông giành chiến thắng thì vẫn như cũ. Kiểm soát bóng chỉ 28%, chỉ một pha dứt điểm trúng đích so với 23 của đối thủ, giá trị bàn thắng kỳ vọng đạt được chỉ 0,03, thời gian bóng thực lăn trên sân chỉ 54 phút dù có tới 14 phút bù giờ tổng cộng, đó là Roma của Mourinho trong trận hòa 0-0 ở lượt về bán kết Europa League trước Leverkusen.
Nhưng kết quả ấy đủ để đội bóng của vị HLV 60 tuổi giành vé vào chung kết. Đó là chiến thắng của thứ bóng đá mà Mourinho tôn thờ và theo đuổi, như gợi nhớ cách ông từng cùng Inter vượt qua một Barca hùng mạnh nhất năm 2010. Cảnh tượng trên sân Bay Arena sau trận bán kết lượt về Europa League lần này chỉ khác ở Camp Nou 13 năm trước ở chỗ Mourinho không chạy vòng quanh sân ăn mừng đầy ngạo nghễ. “Tôi không thể làm thế trước mặt những người tôi xem là bạn, và Xabi Alonso là một người bạn”, HLV người Bồ Đào Nha giải thích. Alonso là học trò cưng của Mourinho trong ba mùa ông dẫn dắt Real giai đoạn 2010-2023, và sau đó trở thành bạn thân.
Tờ Guardian bình luận: “Roma của Mourinho đã thắng tối thiểu trên sân nhà ở lượt đi, vì sao họ phải tìm cách chơi tấn công trên đất khách? Bạn không cần phải là Mourinho để hiểu được điều đó, và bạn sẽ làm điều đó nếu là Mourinho”.
Từ khoảng 15 năm trở lại đây, bóng đá đỉnh cao ở cấp CLB đã chuyển dịch sang những khái niệm về kiểm soát bóng và gây áp lực tầm cao, tức chơi bóng theo thế chủ động và cửa trên. Nhưng Mourinho như đứng ngoài dòng chảy đó của thời cuộc