Theo chuyên gia Đoàn Minh Xương, sự tiến bộ của Indonesia và lối đá thận trọng của hai đội tuyển nhiều khả năng khiến kết quả 0-0 lặp lại ở lượt về bán kết AFF Cup 2022.
– Từ vòng bán kết, AFF Cup 2022 áp dụng luật bàn thắng sân khách. Điều đó có nghĩa là Việt Nam phần nào bất lợi với tỷ số 0-0 ở lượt đi, vì phải thắng khi đá trên sân nhà ở lượt về hôm nay để vào chung kết. Ông đánh giá thế nào về tình huống này?
– Về lý thuyết là như thế, nhưng cũng phải nhìn vào thực tế. Việt Nam không có gì phải tiếc nuối ở lượt đi, kết quả như vậy là đạt yêu cầu. Vào đến bán kết, các đội tuyển đều mạnh. Việt Nam, Thái Lan, Indonesia, Malaysia cơ bản có trình độ khá tương đồng. Đặc biệt, bốn đội tuyển này rất hiểu nhau, biết năng lực, ưu và nhược điểm của đối thủ. Vì thế, các trận đấu giữa họ đều thận trọng và chặt chẽ.
Việt Nam thi đấu ở Bung Karrno, phải chịu áp lực không chỉ trên sân mà còn từ khán đài với hơn 50.000 CĐV. Mọi người có thể thấy trận đấu rất nóng, nhưng các cầu thủ đã đứng vững và cố gắng chơi theo cách của mình để giành kết quả hòa. Trong khi đó, Indonesia nhập cuộc hưng phấn với quyết tâm cao. Về chuyên môn, họ đã tiến bộ nhiều, nhờ các cầu thủ trẻ tích lũy thêm kinh nghiệm, cũng như bổ sung thêm một số cầu thủ nhập tịch ở vị trí xung yếu như trung vệ hay tiền vệ trung tâm. Điều đó làm tăng tính kết nối trong lối chơi của Indonesia. Đứng từ phía đội chủ nhà, có thể thông cảm cho sự tiếc nuối của họ. Nhưng theo tôi, trận đấu kết thúc không có bàn thắng là kết quả công bằng với những gì hai đội thể hiện. Phần còn lại sẽ được phân định ở Mỹ Đình hôm nay.
– Indonesia từng tử thủ để cầm hòa Việt Nam ở AFF Cup 2020. Nhưng lần này, họ có cơ hội thắng. Ông có nghĩ rằng Indonesia đã vượt qua Việt Nam về mặt trình độ sau ba năm được HLV Shin Tae-yong dẫn dắt?
– Hai trận đấu ở những thời điểm khác nhau. Một trận vòng bảng, một trận bán kết lượt đi, nên tính chất khác nhau. Chúng ta thấy rõ sự tiến bộ của Indonesia. Họ cũng thi đấu biết người biết ta, biết sự lợi hại khi Việt Nam đá phòng ngự phản công. Do đó, dù rất muốn thắng, Indonesia phải chủ động nhường quyền kiểm soát bóng cho Việt Nam và chọn thời điểm để tấn công. Họ cố gắng bung sức để tấn công trong hiệp một và có cơ hội. Nhưng trước một đội tuyển kinh nghiệm và già giơ như Việt Nam, Indonesia xem ra chưa đủ bản lĩnh để vượt qua dù có thời điểm lấn lướt. Họ tiến bộ, nhưng chưa đủ để giành chiến thắng dễ dàng trước Việt Nam.
– Vậy theo ông, Việt Nam cần làm gì ở lượt về để khắc chế Indonesia?
– Với thể thức hai lượt thế này, mỗi đội có cách tính toán riêng cho từng trận. Việt Nam cũng rất muốn thắng và có lợi thế sân nhà lượt về. Nhưng tôi nghĩ với tương quan lực lượng cân bằng như hiện tại, đôi bên sẽ lại tiếp cận trận đấu một cách thận trọng. Trận lượt về sẽ nặng về chiến thuật và không có nhiều cơ hội để ghi bàn, do đó tôi dự đoán hai đội tiếp tục hòa 0-0 và phải đá hiệp phụ. Có chăng, Việt Nam sẽ chủ động tấn công hơn ở một số thời điểm và nếu ghi được bàn, sẽ chuyển sang đá phòng ngự phản công. Indonesia cũng sẽ tìm cách tận dụng lợi thế nhỏ của họ, đó là giữ sạch lưới sân nhà. Nếu Indonesia ghi bàn, Việt Nam sẽ rất khó khăn.
– Ở lượt đi, HLV Park Hang-seo chỉ đưa Nguyễn Văn Toàn vào từ phút bù giờ, bất chấp Phan Văn Đức xuống sức và hàng công thiếu đột biến. Ông nghĩ thế nào về việc này?
– Tôi nghĩ những thay đổi của HLV Park Hang-seo nhằm giúp các cầu thủ nghỉ ngơi và bảo toàn lực lượng, chứ thời điểm đó khó có bàn thắng. Một tiền đạo có khả năng di chuyển và gây áp lực như Văn Toàn rất hữu ích vào cuối trận. Bởi cậu ấy sẽ khiến đối thủ không thể đẩy cao đội hình tấn công.
Thể lực là điểm mạnh của Indonesia. Nhưng vì đẩy đội hình lên, chơi với nhịp độ cao trong hiệp một trận lượt đi, cùng việc ít thay người nên họ không thể duy trì sức ở hiệp hai. Cuối trận, HLV Shin mới dùng những quyền thay người. Có lẽ, ông muốn cất giấu một số quân bài cho lượt về. Về phần Việt Nam, HLV Park cũng tính đến trận lượt về nên dần rút một số trụ cột khỏi sân. Tôi nghĩ sẽ không có nhiều khác biệt về yếu tố thể lực ở lượt về. Tất nhiên, đội nào có phương án hồi phục tốt hơn sẽ nắm lợi thế.
– Việt Nam đã đá năm trận, giữ sạch lưới nhưng hàng công chưa đáp ứng kỳ vọng. Theo ông, đâu là nguyên nhân?
– Việt Nam đang đi đúng lộ trình để có mặt ở chung kết. Tuy nhiên, đội tuyển cũng bộc lộ ưu điểm và hạn chế. Ưu điểm đó là kinh nghiệm, bản lĩnh và lối chơi gắn kết, cùng với đó là hệ thống phòng ngự được tổ chức chặt chẽ, rất khó bị xuyên thủng. Tuy nhiên, về khía cạnh tấn công, còn nhiều điểm phải xem xét. Đội ghi 12 bàn trong bốn trận vòng bảng. Nhưng khi vào bán kết, các đối thủ đều mạnh. Nếu muốn chọc thủng lưới họ, hàng công phải cải thiện hơn nữa.
Một số cầu thủ tấn công hiện nay chưa có phong độ tốt như Nguyễn Quang Hải hay Nguyễn Tiến Linh. Đặc biệt là vị trí của Quang Hải. Cậu ấy trải qua thời gian dài chỉ tập mà không thi đấu ở Pháp, điều đó phần nào ảnh hưởng đến phong độ. Việc Quang Hải chấn thương ở trận ra quân gặp Lào là điều đáng tiếc. Ở những trận sau, HLV Park luôn cố gắng tạo điều kiện để Hải vào sân thi đấu, qua đó từng bước lấy lại phong độ. Chúng ta hy vọng và chờ đợi những trận tới, Quang Hải sẽ lấy lại hình ảnh để tạo ảnh hưởng lên lối chơi của toàn đội. Rõ ràng, phong độ của Quang Hải những trận vừa qua rất đáng lo ngại.
– Trong trường hợp Quang Hải không tỏa sáng, đâu là nhân tố có thể tạo đột biến cho Việt Nam?
– Để trả lời câu hỏi này, cần xem xét cách sử dụng người của HLV Park. Ở vòng loại World Cup, ông sử dụng cặp tiền đạo Nguyễn Tuấn Hải và Tiến Linh, đá với sơ đồ 3-5-2. Đến AFF Cup 2022, HLV Park sử dụng song song hai sơ đồ, có lúc 3-5-2, có lúc 3-4-3. Vì thế, ông thường ưu tiên vị trí cho Văn Đức để đội tuyển có thể luân chuyển hai sơ đồ ngay trong trận đấu. Khi ấy, ba tiền vệ là Hùng Dũng, Hoàng Đức và Quang Hải. Nếu chuyển sang 3-4-3, Quang Hải sẽ nhô cao hơn. Chúng ta hãy cùng chờ trận lượt về. Tôi nghĩ có khả năng Việt Nam sẽ ra sân với sơ đồ hai tiền đạo và Tuấn Hải sẽ đá từ đầu. Khi ấy, chúng ta có thể chờ đột biến từ tiền đạo này