Lựa chọn chiến thuật của HLV Lampard, khả năng tấn công biên của Chelsea và tốc độ trong các pha tấn công của Real có thể định đoạt kết quả trận tứ kết lượt đi Champions League tại Bernabeu hôm nay.
Lựa chọn của Lampard. Khi mới đến Chelsea, Graham Potter đã chuyển từ sơ đồ ba hậu vệ của người tiền nhiệm Thomas Tuchel sang hệ thống 4-2-3-1. Nhưng trong các trận sân khách, đặc biệt là ở Champions League, HLV người Anh trở lại sơ đồ 3-4-3 để tăng cường sự chắc chắn cho hàng phòng ngự.
Tuy nhiên, sau chuỗi trận chật vật tìm đường vào khung thành đối phương, Potter như mắc kẹt với sơ đồ 3-4-3 trên mọi đấu trường, cả sân nhà và sân khách. Hệ quả, Chelsea gặp chuỗi kết quả tồi tệ.
Điều này khiến Potter loay hoay giữa hệ thống ba và bốn hậu vệ, trước khi bị sa thải. Sự lựa chọn đội hình không nhất quán này được cho là một trong những nhược điểm của HLV 47 tuổi ở London.
Sau khi thế chỗ Potter, Frank Lampard chọn sơ đồ 4-3-3 trong trận ra mắt trên sân Wolves ở vòng 30 Ngoại hạng Anh. Đây là hệ thống ưa thích của danh thủ người Anh, khi từng áp dụng tại Derby, Everton và cả trong nhiệm kỳ đầu tại Stamford Bridge.
Lampard kỳ vọng việc sử dụng sơ đồ 4-3-3 và có nhiều cầu thủ tấn công hơn trên sân sẽ giúp tăng hiệu quả tấn công, nhưng điều đó không xảy ra. Trong trận thua Wolves 0-1 trên sân Molineux cuối tuần qua, chỉ số bàn thắng kỳ vọng của Chelsea là 0,59, so với 2,59 ở trận cuối mà Potter nắm quyền trước Aston Villa.
Đội của Potter nhận nhiều chỉ trích vì thiếu sắc bén, không thể ghi bàn dù tạo nhiều cơ hội. Còn trong ngày Lampard ra mắt, Chelsea thậm chí còn gặp khó trong việc tạo cơ hội. Họ dứt điểm 13 lần với chỉ một cú trúng đích – cú sút từ ngoài vòng cấm của Joao Felix đến đúng vị trí của thủ thành Jose Sa.
Việc chuyển sang 4-3-3 không chỉ ảnh hưởng tiêu cực đến khả năng tạo cơ hội của Chelsea, mà còn khiến họ mất cân bằng trong phòng ngự. Bàn thắng của Matheus Nunes là hệ quả trực tiếp của việc không có thêm người ở hàng thủ mà sơ đồ 3-4-3 mang lại. Marc Cucurella bị kéo vào vòng cấm, tạo điều kiện để Nunes bắt vô-lê chéo góc trong thế không người kèm. Khi phòng ngự, hệ thống 3-4-3 sẽ chuyển thành 5-4-1. Với thêm một người ở hàng thủ, Nunes có thể bị theo kèm và không thoải mái dứt điểm như vậy.
“Với chuyến hành quân tới Madrid, nhiều CĐV lo ngại việc Lampard nghiện sơ đồ 4-3-3 có thể dẫn đến một đêm đau khổ khác của Chelsea”, báo Anh Sunsport bình luận.
Khả năng tấn công biên của Chelsea. Real có nhiều cầu thủ đẳng cấp thế giới, đặc biệt là trên hàng công. Khác với nhiều HLV Italy khác, Carlo Ancelotti không đặt nặng vấn đề phòng ngự, nên các tiền đạo như Karim Benzema hay Vinicius hiếm khi phải lùi về sân nhà tranh cướp bóng.
Với đa số CLB, khi phòng ngự trong sơ đồ 4-3-3, các tiền đạo cánh sẽ lùi sâu và biến hệ thống thành 4-5-1 chặt chẽ. Liverpool thi đấu rất tốt theo sơ đồ này dưới thời Jurgen Klopp trong nhiều năm. Ancelotti không đi theo xu hướng như vậy. Real chủ yếu phòng ngự trong sơ đồ 4-3-3, nhưng các tiền đạo cánh hiếm khi lùi về. Theo đó, nhà ĐKVĐ Champions League chỉ phòng thủ với hàng hậu vệ bốn người cùng ba tiền vệ trung tâm. Vinicius, Rodrygo, Benzema hay bất cứ tiền đạo nào được lựa chọn được bố trí dâng cao hơn để chờ cơ hội phản công. Chất lượng và tốc độ của những ngôi sao này đủ sức đánh sập bất kỳ hàng phòng ngự thiếu tổ chức nào trong các tình huống chuyển đổi trạng thái.
Tuy nhiên, lối chơi này cũng khiến Real mất cân bằng ở hàng thủ. Các hậu vệ biên của Real thường bị cô lập và có thể rơi vào tình huống một đấu hai, bởi cầu thủ chạy cánh và hậu vệ cánh tương ứng của đối phương.